Hai anh em
Ngày xửa ngày xưa ở ngôi làng nọ có hai vợ chồng bác nông phu hiền lành chất phác. Họ chăm chỉ làm ăn, cầy sâu cuốc bẫm. Khi mới cưới nhau, họ rất nghèo Người chồng phải đi cầy thuê, người vợ phải đi cấy mướn. Nhưng chẳng bao lâu, nhờ đức tính cần cù làm việc, họ dành dụm mua được ít mẫu ruộng và một con trâu Từ đó, vợ chồng bác sống trong cảnh ấm êm, no đủ. Họ sinh được hai đứa con trai mặt mũi sáng sủa, đặt tên người anh là Hòa, người em là Thuận.
Năm tháng hạnh phúc êm đềm trôi, hai người con trai từ từ khôn lớn, trở thành hai chàng trai thông minh, khoẻ mạnh, hiền lành và hiếu thảọ Hai anh em Hòa và Thuận rất thương yêu nhau, trên kính, dưới nhường. Họ vui vẻ chia với nhau những việc trong nhà, ngoài ruộng không một lời tranh cãi giận hờn. Vì thế, gia đình họ lúc nào cũng có tiếng cười vui, mặc dầu, họ không có của ăn của để như những người trong làng trong xóm.
Thời gian trôi qua, vợ chồng bác nông phu già yếu và lần lượt qua đời. Hai người con trai của họ cũng trưởng thành. Hòa- người anh đã có vợ con và nhà cửa riêng, còn Thuận - người em vẫn độc thân và sống ở căn nhà cũ. Hai anh em chia đều nhau những thửa ruộng của cha mẹ để lại Họ thăm viếng yêu thương nhau không khác lúc cha mẹ họ còn sống.
Mùa lúa năm ấy, chẳng may trời làm hạn hán, không thu hoạch được bao nhiêu. Người anh về nhà đêm ấy bàn với vợ :
- Mẹ cu tí này, năm nay không thu được nhiều lúa, mà em ta, lại sắp cưới vơ, nó cần dược đầy đủ hơn vợ chồng mình. Hay là ta lén ra ruộng lấy bớt phần lúa của ta để sang cho nó ?
Người vợ là người tốt bụng nên đồng ý ngay với chồng. Chị vội giục anh đi làm ngay kẻo trời sáng mất.
Trong đêm đó, trước khi đi ngủ người em tự bảo mình rằng :
- Mùa lúa năm nay kém quá. Ta còn độc thân không ngại lắm. Anh ta có vợ, có con. Chắc hẳn anh ta cần để lo cho vợ con hơn tạ Hay là ta ra ruộng lấy bớt phần lúa của ta mà để sang cho anh.
Nghĩ thế rồi, người em mở cửa đi ra cánh đồng. Trong khi người anh đang khệ nệ ôm bó lúa nặng trĩu từ đống lúa của mình đi sang phần ruộng của người em thì anh cũng thấy một bóng người đang hì hục vác trên vai một bó lúa từ đống lúa của em mình đi về phía ruộng của mình. Gặp nhau ở giữa đường, hai anh em nhận ra nhau. Hiểu ý nhau, xúc động quá, hai anh em bỏ lúa xuống, ôm chầm lấy nhau mà khóc.